Chủ Nhật, 14 tháng 12, 2008

CHÙM THƠ HOA LỤC BÌNH


Bài 1:

Em như hoa Lục bình trôi,
Giữa dòng ai vớt, giữa đời ai mang?
Sông sâu bao chuyến đò ngang,
Hoa trôi theo nước, đò ngang mặc đò.

Em nhìn đôi mắt thẫn thờ,
Người vô tình...Với hững hờ...bước đi.
Lục bình trôi mãi mà chi,
Như em trôi giữa lối đi một mình?


Bài 2:


Có một loài hoa mang mang sắc tím
Thân bềnh bồng theo con nước đầy vơi
Không chân đứng trên quê hương trôi nổi
Nở ngút cho đời những nụ triều khơi

Thân lục bình ,em trôi trên sông lớn
Bán cho đời những trận thâu đêm
Ánh đèn khuya soi lạt màu hương phấn
Hương đồng quen dịu ngọt tiếng ca êm

Con nước lớn, ròng theo vòng nhật nguyệt
Em ngược xuôi trên dòng nộ cuồng lưu
Chút khát vọng được nhìn ra biển lớn
Chưa tròn mơ đã bèo dạt góc trời

Một chút xót có làm ta quay quắt
Ba mươi năm bỗng lạc một lối về
Cũng như em ,thân lục bình không bám rễ
Cuộc lênh đênh xứ lạ vẫn lê thê

Lớp sóng phế hưng vuì đời lưu xứ
Đêm quê hương rào rạt ngọn thủy triều
Về đâu mãi một mảnh trời phiêu bạt
Bóng trăm năm thăm thẳm kín nỗi sầu

Có một loài hoa mang mang sắc tím
Thân bềnh bồng theo con nước đầy vơi
Ta phong sương nghe chuyện người kỷ nữ
Thoáng bồi hồi trên quê mẹ mù khơi


Bài 3:


Chiều nay ngồi bên dòng sông Thanh Đa
Nhìn những cánh hoa lục bình trôi lặng lẽ
Em nhìn tôi rồi mĩm cười nói khẽ
Hoa lục bình đẹp lắm phải không anh?

Sắc hoa tím xen giữa một màu xanh
Xanh của nước,xanh của trời,xanh của lá...
Sóng gió cuốn trôi, một đời vất vã
Ký ức tuổi thơ Ngày ấy trở về...


Dòng sông chảy, như dòng đời cuộn chảy
Lục bình trôi, thân phận một kiếp người
Nếu không may mắn được làm con thuyền định hướng
Là lục bình xin hãy ráng nở hoa...!


Bài 4:


Lục bình ai thả trôi sông
Mà sao tím cả mấy dòng sông quê
Xa nhà xa mấy triền đê
Mà nghe thương nhớ lối về mênh mông

Ai về tìm lại khoảng sông
Có hoa tim tím hương đồng ngày xưa
Sông kia giờ vắng đò đưa
Hoa kia giờ đã lưa thưa không còn

Mẹ già giờ đã mỏi mòn
Sớm trưa mong đợi tin con xa vời
Lục bình ơi, lục bình ơi
Cho ta về lại khoảng trời yêu thương.


Bài 5:


Trăm năm sông rộng người qua
Lục Bình tim tím đẫm màu hoa yêu
Lừng chừng gãy nhịp cầu mơ
Dòng trôi hôm ấy thẫn thờ! Vẫn trôi…


Người đi…Người đi thật rồi
Bờ sông thừa một chổ ngồi. Trống trơn!
Lời đau tiếng nói vô ngôn
Nỗi buồn bó gối mất hồn vì yêu


Trăm năm dồn lại một chiều
Em đi cho chén quạnh hiu mãi đầy
Dòng Sông tôi kể là đây
Hai bờ lau lách sa lầy nhớ thương


Em đi từng bước quên đường
Đành thôi té nước cho buồn xanh rêu
Lục Bình trôi dạt lêu bêu
Em đi tay phủi nhẹ hều chuyện xưa ...


Lời trăm năm cũng trò đùa
Tôi ngồi bó gối…thấy thừa ra tôi
Dòng Sông ơi hỡi ...dòng sông
Lục Bình trôi nỗi cũng vì dòng Sông..


Bài 6:
Em còn nhớ cành Luc Binh ngày đó
Giờ tan trường anh hái tặng em
Em nói rằng Luc Binh tím ..thủy chung
Như tình yêu em trao cho anh vậy..!

Sao giờ đây em nỡ bỏ ra đi ..?
Anh cô đơn nhặt cánh hoa tim tím
Và nơi đó in dấu bao kỷ niệm
Anh quay về tìm lại bóng hình em

Chỉ thấy có cành Luc Binh năm cũ
Em nơi đâu, có nhớ những ngày xưa???

Bài 8:
Lục bình hoa hậu trên sông
Tím màu chung thủy sâu lòng thẳm xanh
Bên nhau đua nở yên lành
Muôn đời sau trước trung thành nước non

2 nhận xét:

Mrhoa nói...

Bài thơ về Hoa lục bình tím hay quá, cảm ơn tác giả nhiều.

Hoa Tươi Vip nói...

Những bài thơ rất hay, sẽ theo dõi đọc tiếp những bài thơ sắp tới của tác giả. Bạn có bài thơ nào liên quan đến hoa thược dược không. Mình thích nó.